Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

Ca sĩ Như Quỳnh khóc khi trải lòng về cuộc hôn nhân đổ vỡ ở Mỹ

Theo Zing

MTG - Trong cuộc trò chuyện ở Mỹ, giọng ca "Duyên phận" lần đầu trải lòng về cuộc hôn nhân đổ vỡ cũng như những đắng cay giúp chị mạnh mẽ, trưởng thành hơn.

Hơn 20 năm xa quê hương, Như Quỳnh vẫn là cái tên hàng đầu của dòng nhạc quê hương trữ tình. Không chỉ được lòng khán giả hải ngoại, cô còn là thần tượng của nhiều người ở Việt Nam thông qua các sản phẩm băng đĩa nhạc. Trong 20 năm viễn xứ, nữ ca sĩ sinh năm 1970 gần như không tiếp xúc, hoặc chưa có cơ hội tiếp xúc với truyền thông trong nước.

Gần đây, nhân dịp sang Mỹ để tác nghiệp sự kiện bầu cử tổng thống, phóng viên Zing.vn may mắn có dịp ngồi cùng nữ ca sĩ để nghe chị chia sẻ chuyện nghề, chuyện đời.

Như Quỳnh của tuổi 46 dĩ nhiên không còn nét dịu dàng, ngọt ngào của thời Người tình mùa đông nhưng chính chị của thừa nhận những chua cay cuộc đời cùng cuộc hôn nhân không trọn vẹn khiến chị ngày càng mạnh mẽ hơn.

'Tôi vài lần về nước trong âm thầm, lén lút'

Nhiều năm qua, chị về nước thường xuyên không?

- Vài năm qua, tôi thỉnh thoảng về nước tạm gọi là trong sự “lén lút”, âm thầm. Như vậy tôi cảm thấy vui hơn vì mình cũng là người bình thường như bao người khác. Còn khua chiêng múa trống, rực rỡ cờ hoa tôi thật sự rất ngại. Về nước, tôi thích mặc quần jean, áo thun, ngồi ăn những món hàng rong, vỉa hè.

Như Quỳnh của ngày hôm nay thay đổi thế nào với thời kỳ chị nổi đình đám với "Người tình mùa đông"?

- Tôi vẫn là Như Quỳnh, không chạy đi đâu cả (cười). Nhưng thời gian không chờ một ai, khoảng cách 20 năm dĩ nhiên tạo nên nhiều khác biệt.

Dù nhiều bạn bè khích lệ tinh thần rằng tôi không khác gì mấy, nhưng như vậy có nghĩa là đã khác rồi. Tuy nhiên, tôi không lấy đó làm buồn lòng. Con người ai cũng phải trải qua những giai đoạn đó, quan trọng là mình đã làm được những gì cho bản thân, gia đình và bạn bè.

Nhiều năm qua, cảm giác khi phải sống xa quê hương được chị đong đếm và giải tỏa bằng cách nào?

- Vài năm trở lại đây các chương trình trong nước được phổ biến tại hải ngoại, nhờ vậy tôi được xem nhiều về những thắng cảnh, món ăn của quê hương cũng như các cuộc thi hát. Hơn nữa, tôi may mắn được sinh sống ngay khu tập trung nhiều người Việt, có nhiều sinh hoạt cũng như tập tục quen thuộc nên rất đỡ nhớ quê nhà.

Ở tuổi 46, chị có bị ám ảnh bởi việc ảnh hưởng bởi tuổi tác?

- Là con người, ai lại không nghĩ đến chuyện tuổi tác. Tôi vẫn thường nói vui mỗi ngày trôi qua cũng giống như thần chết đến gần với mình hơn.

Soi gương, tôi thấy khóe mắt, vầng trán dần lộ rõ nếp nhăn, tóc cũng bắt đầu bạc khiến mình phải buồn chứ. Nhưng ngược lại, tôi cũng phải đạp trên những nỗi buồn đó để đi tới. Quan trọng là mình vẫn còn giữ niềm đam mê nghệ thuật, làm tốt công việc cũng như không đánh mất chính mình. Có như vậy thì ở độ tuổi nào cũng đẹp, dù là đẹp lão.

'Tôi đang yêu nhưng không biết có được yêu lại không?'

Có những khoảng lặng nào trong cuộc sống từng khiến chị tiếc nuối về cuộc hôn nhân đầu tiên?

- Tôi trải qua cuộc hôn nhân có nhiều nỗi buồn. Ông bà ta vẫn thường nói “chậm mà chắc”, nhưng trong hôn nhân, tôi là người chậm chạp nhất nhưng cuối cùng mọi thứ cũng không được bền vững.

Tuy nhiên, có lẽ đây là lỗi phần tôi vì quá yêu nghề cũng như ích kỷ riêng trong cuộc sống. Tôi ao ước có một đứa con và trời đất đã cho tôi món tài sản vô giá này. Trong cuộc đời, tôi có lẽ sẽ không có niềm vui này lần thứ hai nên tôi đang rất vui với những gì mình đang có.

Dù tôi không có hạnh phúc được làm vợ nhưng tôi không trách anh ấy, tôi luôn quan niệm trước khi trách người phải biết trách mình. Tôi không mang lại hạnh phúc cho người ấy tức là tôi phải nhìn lại mình trước.

Chị và chồng cũ bù đắp tình thương cho con gái bằng cách nào?

- Anh ấy rất lo lắng, chăm sóc, dạy dỗ và theo dõi từng bước chân của con gái. Hai chúng tôi đều quan niệm dù con trai hay con gái không quan trọng, nhưng là con người phải có trái tim và lương tâm thì mới có thể thành tài.

 Em trai Tường Khuê cho biết chị rất mạnh mẽ, thẳng thắn giống đàn ông, đây có phải cách chị tự tạo vỏ bọc cứng rắn cho mình để bảo vệ con?

- Cũng có thể nói như vậy. Ngày tháng tôi luyện đã biến tôi không còn là phụ nữ dịu dàng như xưa mà có 50% tính cách đàn ông trong người. Có lẽ tôi thích cảm giác chua cay để biết cuộc đời là như thế nào. Nhưng dù là đàn bà hay đàn ông cũng vẫn phải cày để kiếm tiền, không có sự phân biệt gì ở đây cả.

Là người chịu nhiều sóng gió trong cuộc đời, bài học mà chị muốn truyền lại cho con gái là gì?

- Tôi mong con hãy trải lòng và sống thật với chính mình, đối xử tốt với những người thân trong gia đình và những người bạn thân yêu nhất. Đây sẽ là hành trang để cuộc sống của con thăng hoa và ý nghĩa hơn. Sống tốt thì sẽ có nhiều may mắn bất ngờ ập đến mà mình không thể lường trước được.

 Chị có ý định đi thêm bước nữa?

- Tôi sợ mình muốn đi bước nữa mà người ta lại bước lùi. Ở độ tuổi này tại Việt Nam được cho là chững chạc lắm rồi. Nhưng tại Mỹ có lối sống rất hay là ở đội tuổi nào cũng có thể có bạn. Bạn ở đây là người có thế hàn huyên tâm sự về con cái, cuộc sống. Tôi đang yêu nhưng không biết người đó có yêu lại mình hay không. Tôi vẫn đang chờ câu trả lời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét