Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Quý bà trốn chồng rủ nhau đi… tắm ôm

Cái Mu Rùa - Sau hơn một tiếng quần thảo nhau dưới nước, cả hai cặp lên bờ, mệt phờ nhưng lâng lâng sảng khoái.

Ngày nay, nếu ai đó vẫn cho rằng tắm đơn giản chỉ là chuyện vệ sinh hàng ngày, thì quả là lạc hậu. Đã có hẳn một nền công nghệ chuyên kinh doanh các kiểu, các loại tắm. Loại hình này đang thu hút được rất nhiều những khách hàng thích hưởng thụ bằng hình thức tắm và việc rủ nhau đi tắm đang trở thành một cái mốt thời thượng…

Tắm hẹn

Chị có cái tên khá mỹ miều – Thúy Loan, hiện đang sở hữu sơ sơ ba cơ sở buôn bán đồ trang trí nội thất ăn nên làm ra ở đường Bạch Đằng. Vào sáng thứ hai của tuần đầu tiên tháng 6/2015, bà chị rủ tôi: “Đi tắm với tao. Có mày ổng tin tưởng. Nếu tao đi một mình, thế nào ổng cũng nghi(?!)”. Sao chuyện tắm táp mà cũng phức tạp thế nhỉ? Tò mò trước sở thích mới của bà chị, tôi gật đầu.

Bà chị hẹn: “Mày đợi tao ở vòng xoay Hàng Xanh”. Đúng một tiếng đồng hồ sau, chị Thúy Loan xuất hiện. Đi kèm với chị là một bà to béo khác tên Hoa, thầu đề ở khu Thị Nghè.

Điểm đến là hồ bơi nhỏ nằm trên đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, quận Bình Thạnh, TP HCM. Đó là một quần thể kinh doanh nhà hàng – khách sạn, sân tennis có tên: Điểm hẹn Sài Gòn. Tên cũ của nơi này là Nhật Nguyệt, một nơi vốn quen thuộc với những cặp đôi ưa thích sự lãng mạn. Hồ bơi vắng, tôi không xuống bơi mà ngồi trên bờ, ngáp dài, hơi thất vọng. Chợt có hai người đàn ông, một sồn sồn, một trẻ măng lần lượt kéo nhau vào.

Đầu tiên, tôi cứ tưởng họ là khách đi bơi, nào ngờ hai người này đều tới tìm bà chị. Chị Thúy Loan chỉ vào người đàn ông sồn sồn, giới thiệu: “Anh Tuấn, giám đốc, bạn chị”. Thấy tôi tò mò nhìn gã thanh niên trẻ lực lưỡng, đẹp trai đang đứng đấy, bà chị giới thiệu tiếp: “Nguyên – huấn luyện viên bơi lội của chị Hoa”.

Anh chàng thanh niên tên Nguyên này kiêm nhiệm nhiều chức năng với bà chị Hoa, hơn là một huấn luyện viên bơi lội bình thường. Vừa thoa kem chống nắng, gã vừa làm vài động tác khởi động nhẹ trên người bà chị. Còn cặp sồn sồn kia thì đã nhảy ùm xuống hồ, dìu nhau bơi qua bơi lại, cười giỡn vang vang như tình nhân mới yêu.

Sau hơn một tiếng quần thảo nhau dưới nước, cả hai cặp lên bờ, mệt phờ nhưng lâng lâng sảng khoái. Tuy được giới thiệu là giám đốc, nhưng người đàn ông sồn sồn cũng tỏ ra rất có năng khiếu mát xa, không thua gì tên Nguyên trai trẻ.

Mồi được bưng ra, bia lạnh rót tràn trề. Bữa tiệc phục hồi năng lượng sau bơi của các bà chị và những “huấn luyện viên bơi lội” bắt đầu. Đợi lúc đã hơi ngà ngà, tôi tranh thủ hỏi nhỏ bà chị: “Ủa, mấy ông này là sao hả chị?”. Bà chị lúc này chẳng còn chút gì giữ kẽ nữa, nói thẳng toẹt: “Anh Tuấn là bồ chị. Chị quen được hơn ba tháng rồi, cũng trong một lần đi bơi”. “Còn Nguyên?” – “Thì là boy nhí của bà Hoa, dạy riết rồi thành boy của bả luôn”. Ngừng một chút, bà chị Bình luận: “Bọn nó tuy được cái trẻ trung, trâu bò, nhưng moi tiền dữ lắm, không biết đi chơi như ông bồ giám đốc của chị đâu”.

Thấy hai cặp đã quá quấn quýt nhau, tôi ra vẻ ý tứ: “Thôi, em về trước đây!”. Bà chị gật đầu cái rụp: “Ừ, về đi. Lần sau tao dẫn mày đi, Saigon View Residences, Saigon Star, Dìn Ký, Vườn Thiên Thai… chỗ nào hồ bơi cũng đẹp, đồ ăn ngon, khách sạn cũng xịn. Nếu mày muốn, tao kiếm cho một huấn luyện viên”. Tôi cố ậm ừ cho qua chuyện, bụng thon thót và nhận ra mình đã vô tình nối giáo cho giặc.

Khi chào tạm biệt bà chị còn cẩn thận dặn với theo: “Mai mốt nếu có gặp ổng, mày nói đi với tao suốt ngày và không được bép xép chuyện gì khác nghe chưa!”.

Tắm ôm

Vào những ngày đầu hè, dân Sài Gòn ùn ùn ra biển tránh nóng. Chiều thứ sáu 13/6/2015, tôi tháp tùng theo chân ông anh có cái tên nửa tây, nửa ta: Tony Thái – là một Việt kiều Mỹ ra Vũng Tàu chơi. Đường đông, người đông, tôi lo lắng: “Làm sao có thể kiếm được chỗ nghỉ chân”. Tony Thái vội vã trấn an bằng một câu khiến dân trong nước như tôi phải giật mình: “Yên tâm, anh có thổ địa mà!”.

Chỉ một lúc sau, “thổ địa” xuất hiện. Đó là một người đàn ông gần 40 tuổi, nhỏ con, nước da đen sậm, gân guốc đúng chất dân miền biển. Người đàn ông đưa ra một cái danh thiếp, trên đó in dòng chữ: “Trần Văn Tùng – hướng dẫn viên du lịch”, kèm theo đó là số điện thoại di động để liên lạc. Không tên công ty, không địa chỉ nhà riêng hoặc công ty. Sau khi dẫn tôi và ông anh Việt kiều về một khách sạn loại nhỏ nhưng khá sạch sẽ nằm ở bãi sau, “thổ địa” nói như ra lệnh: “Nghỉ ngơi cho khỏe đi, lấy sức để thưởng thức nhiều trò hay lắm”.

Vũng Tàu chẳng xa lạ gì với tôi, cái nóng như thiêu như đốt và bãi biển lúc nào cũng đông nghẹt càng khiến tôi phát ngốt. Tuy nhiên, những điều đó chẳng mấy ảnh hưởng đến tâm trạng của ông anh Việt kiều. Nhìn vẻ bí ẩncủa Tony Thái, tôi biết tỏng ông anh đang chờ đợi những trò vui ngoài luồng khác mà “thổ địa” hứa là sẽ mang lại. 7 giờ sáng, khi vừa nuốt xong món bún mọc được nấu một cách cẩu thả, “thổ địa” đã dẫn đến một bóng hồng khá bốc lửa trong bộ bikini hình hoa đỏ và cặp núi đôi hoành tráng, cứ chồm chồm chực nhảy ra ngoài hai mảnh vải che bé xíu! Mặc dù  “thổ địa” cứ leo lẻo giới thiệu là “đứa em gái” nhưng thoạt nhìn vẻ phong trần sương gió, thì có thể đoán biết được rằng cô này cũng thuộc loại dày dạn, chuyên nghiệp lắm rồi.

Trò chuyện chưa được dăm câu, người đẹp bikini rủ Tony Thái đi ra ngoài biển để tắm chung. Cả hai ôm nhau dập dìu trên một chiếc phao khá lớn và từ từ bơi ra khá xa. Vừa đưa chiếc ống nhòm lên để quan sát từ xa, Tùng vừa cười nhăn nhở, thỉnh thoảng lại thốt lên: “Trời! Quá dữ”. Tôi liếc xéo “thổ địa” và buông một câu: “Bất lịch sự!!”. Lập tức anh chàng thanh minh: “Anh chịu trách nhiệm về sự an toàn của khách hàng, lúc nào cũng phải để ổng trong tầm mắt”. Tự nhiên hơn nữa, gã đưa chiếc ống nhòm cho tôi: “Rửa mắt chút đi! Đã lắm”.

Không cần phải rửa mắt, chỉ cần nhìn thấy cái điệu bộ phờ phạc, tơi tả của ông anh tôi cùng người đẹp bikini khi bước lên trên bờ có thể biết được là ông ta đã tắm hết mình như thế nào. Rất vô tư, người đẹp bikini quay qua ông anh Việt kiều mà không cần quan tâm sự có mặt của tôi lẫn “thổ địa”: “Anh tắm đã chưa? Hay để em về phòng tắm tiếp cho”. Trước thái độ quá đỗi nhiệt tình của người đẹp bikini, ông anh đã quá tứ tuần của tôi vội xua tay: “Thôi, không tắm nữa đâu. Lát nữa anh bận rồi”.

Người đẹp nhanh chóng lấy nắm tiền trong tay ông anh, nhét vội vào giữa “núi đôi”, nhanh còn hơn ảo thuật và không quên cố vớt vát: “Chừng nào anh muốn tắm cứ kêu em nha. Em ở ngay đây, anh cứ biểu anh Tùng kêu em một tiếng, em ra liền…”.

Lúc này tôi mới nhận thấy, lượng gái đi tắm ôm đổ về làm ăn tại các bãi biển Vũng Tàu vào thời điểm này đông dễ sợ. Có thể nhận ra họ qua những bộ trang phục mát mẻ và cách trang điểm đậm, mặc dù họ đang đi tắm biển. Những “chuyên gia tắm ôm” này hoạt động độc lập nhưng vẫn có một số đầu mối giúp đỡ thông qua sự môi giới của các hướng dẫn viên hoặc lực lượng cho thuê phao, đồ tắm, thậm chí là bán cua ghẹ trên bãi biển. Giá cả của một lần tắm ôm giao động từ 300.000 đến 500.000đ, nếu “bao trọn gói”, kèm theo phần phục vụ mát xa tại phòng riêng thì tùy thỏa thuận mỗi người.

Theo như tiết lộ của Tùng: “Tụi nó thoạt nhìn có vẻ màu mỡ vậy thôi, chứ nhiều khi đụng vào cũng bèo nhèo ghê lắm. Tóm lại, may thì gặp trúng hàng xịn, không may thì gặp hàng dạt, lúc đó vẫn phải cắn quả đắng vì lềnh bềnh giữa biển, biết làm sao bây giờ…”.

Tắm tiên

Khi nói đến chuyện tắm tiên, chắc hẳn nhiều bạn đọc sẽ liên tưởng đến những bãi biển xanh ngát, cát trắng nuột nà và ở trên đó, có những người hoàn toàn khỏa thân khi đi tắm. Đó là những bãi biển tắm khỏa thân ở các nước phương Tây – một biểu hiện của sự tự do. Nhưng loại hình tắm tiên mà tôi muốn đề cập trong phóng sự này hoàn toàn khác. Các ông nội địa của chúng ta ngày nay cũng tắm tiên, mà chẳng cần phải đến bãi biển xanh hay cát trắng gì hết. Ngược lại, họ tắm tiên trong những căn phòng ngột ngạt, nóng bức, hoàn toàn kín gió.

Sau chầu nhậu ăn mừng lên chức trưởng phòng kết thúc vào lúc 21 giờ đêm, Dĩnh – một kỹ sư đang làm việc tại một công ty chuyên kinh doanh về máy vi tính nằm trên đường Cách mạng Tháng 8, quận 3 được bạn bè rủ đi chiêu đãi một chầu tắm tiên. Đó là một điểm mát xa có cái tên rất quyến rũ liên tưởng đến chốn thần tiên nằm ở quận Tân Phú. Đúng 30 phút sau khi chờ đợi, với tấm vé giá 550.000đ – vé của phòng VIP – Dĩnh được người phục vụ đưa vào một căn phòng tắm be bé, xinh xinh, có chỗ xông hơi và có bồn tắm.

Sau khi đã làm nóng người ở căn phòng xông hơi, Dĩnh được cô em phục vụ đích thân dẫn ra bồn tắm đã được pha nước âm ấm, man mát, rất dễ chịu. Chưa kịp định thần, Dĩnh đã thấy trên người mình chẳng còn mảnh vải nào và đôi tay của cô phục vụ thì cứ liên tục kỳ cọ khắp thân thể, thỉnh thoảng lại nhấn vào một số điểm nhạy cảm.

Khoảng chừng 30 phút sau, em gái phục vụ lại tận tay dẫn Dĩnh ra ngoài, lau khô và thì thầm nhỏ vào tai vị khách lúc này đang phừng phừng cả người: “Anh có 550.000đ không?”. “Để làm gì?” – Dĩnh hỏi lại, vẻ ngơ ngác: “Thì mua tiếp một suất để em tắm tiếp cho, nhưng suất này đặc biệt, đã hơn nhiều”. Cô gái trả lời, đầy vẻ ngụ ý.

Tuy có thể coi là loại hình sinh sau đẻ muộn, nhưng dịch vụ tắm tiên đã nhanh chóng có khả năng lây lan, chẳng khác gì nấm mọc sau mưa. Ở quận Tân Phú thì là Như Thủy, Mỹ Vân, Ngọc Đức; quận 3 thì Hồng Đào, Sương Mai; quận 5, quận 11 đã có những Thùy Vân, Cát Đằng, Kỳ Duyên… Thông thường thì những loại dịch vụ tắm tiên kiểu này có nguồn gốc từ những cơ sở mát xa thuộc loại vừa và nhỏ, thường là nằm trong hẻm sâu, cứ vài tháng lại đổi tên một lần để né kiểm tra.

Tắm  không được liệt vào một trong những tứ khoái, nhưng cũng là một việc làm mang lại cho người ta sự thoải mái, dễ chịu. Phải chăng bởi những đặc tính ấy mà tắm giờ đây đã biến tướng ra thành nhiều loại, từ chuyện tắm bia trong những quán bia gác tay, tắm tiên trong các căn phòng xông hơi – mát xa cho đến chuyện tắm ôm lềnh bềnh nơi các bãi biển… Những màn tắm táp kiểu này luôn là bạn đồng hành không thể thiếu được với nạn mại dâm và tuy rằng phát triển rầm rộ, nhưng một số dân ăn chơi vẫn lên tiếng dự báo rằng loại hình này rồi sẽ không “đắc thắng” được bao lâu bởi lẽ nó vẫn khiến các ông đã yên bề gia thất cảm thấy ngần ngại khi sử dụng.

“Suốt một ngày đi làm ngoài đường đầy bụi bặm, khi về nhà láng lẩy, sạch sẽ, lại còn toát lên mùi dầu thơm. Làm sao tránh được khứu giác cực nhạy và nhãn quan cực thính của… mấy bà”. Câu chuyện sung sướng nào rồi cũng phải kèm theo cái giá khổ sở của nó vậy. Ấy là chưa kể hiểm họa về những căn bệnh truyền nhiễm, lây lan chẳng chừa bất cứ ai!

Nguồn: Phunutoday.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét