Chị viết entry này mong gửi tới các em Hằng Béo, Hiền Còi, Dương Dương, và Hương Minh.
Rang sịp của chồng. Đó là lời mách nhỏ được truyền từ cô nọ đến cô kia trên mạng với tốc độ chóng mặt.
Nghe buồn cười đến rụng răng phải không các cô?
Theo lời một người bạn có ông chú làm bên Viettel cho biết, các cô có bồ hoặc chồng hay la cà quán xá, lười về nhà, thì chỉ cần làm một việc là bỏ sịp của anh ta vào chảo và cứ thế rang như rang lạc thì thằng kia nóng cmn đít mà về.
Đkm, chị nói cho nhanh, chỉ có đồ liền bà bại não mới tin rằng rang sịp thì chồng về với mình. Đàn ông nó thích về nhà hay không, phụ thuộc vào chính các cô chứ đéo bao giờ phụ thuộc vào cái sịp rang hay sịp muối dưa.
Xem ra, dạo này yếu tố tâm linh không những lên ngôi mà còn nằm giữa trái tim của những cô mà chồng lãnh đạm. Đkm, các cô đã bao giờ tự hỏi chính mình rằng: Vì sao chồng các cô chỉ thích ra khỏi nhà mà không muốn về bao giờ chưa?
Xin thưa các cô đã, đang, và sắp rang sịp của chồng, các cô đang mông muội hơn thời ăn lông ở lỗ đấy. Nó không về là do các cô cả đấy.
Hãy nhìn lại mình đi. Nó, lũ đàn ông ấy, không muốn về vì các cô khác xa những gì đã thể hiện thời còn đắm say, nồng nàn trong tình yêu.
Vâng, các cô đã khác xa tới vô cùng lạ so với thời còn cầm ô đi dưới mưa tầm tã.
Bây giờ, lũ đàn ông không muốn về vì không muốn thấy cái bản mặt nặng như chì của các cô. Chúng không muốn thấy sự lam lũ, luộm thuộm của các cô tí nào. Chúng không buồn về nhà nếu các cô lúc nào cũng cằn nhằn tiền bạc, và yêu sách này nọ, so sánh linh tinh.
Nó không về ắt hẳn, là nước da trắng mịn của các cô không còn nữa, cấu kiện của các cô có vấn đề. Các cô đã bỏ mặc cho thời gian và sự tắc trách tàn phá cơ thể. Còn đâu nữa thịt săn lá khít; còn đâu nữa ti hồng vun cao? Còn đâu nữa cảm xúc e ấp dạt dào ngượng nghịu?
Nó sẽ chẳng muốn về đâu nếu bữa nào mâm cơm cũng tú ụ những miếng thịt to bằng bàn tay cùng trứng luộc rau xào ngấy đến tận óc.
Nó cũng sẽ chẳng về đâu nếu hơi tí các cô nhảy cẫng lên như chó ăn phải bả, mồm năm miệng mười cãi chồng bai bải, đánh con như chảo chớp...
Nó không muốn về, lẽ dĩ nhiên chả phải cái sịp đâu các cô ạ. Vậy nên, rang sịp phỏng có ích gì?
Thôi, chị đéo nói nhiều, chị thấy nhột quá! Đi tắm phát cho mát da mát thịt, còn kịp nở nụ cười tươi mở toang cánh cửa, đón anh ấy về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét